Thành phố của những con dốc – Đà Lạt

Chẳng ở đâu mà lại như Đà Lạt, một nơi mà chúng tôi vẫn thường thấy những con dốc ngoằn ngoèo rồi lại lên xuống. Có lẽ cũng vì điều này mà cái tên “Thành phố dốc” ấn tượng trong lòng bao vị khách du lịch như chúng tôi đây !

Tham khảo các đồ chay Đà Lạt Tại Đây

Hôm nay chúng tôi phải cố gắng thức dậy từ lúc 5h sáng để chuẩn bị cho một ngày cảm nhận ở Đà Lạt. Tranh thủ ăn bữa sáng rồi lên đầu đèo kịp lúc 5h30 để chụp lại vài ba tấm ảnh trước khi vào các địa điểm tham quan.

Đường phố Đà Lạt vào 6 giờ sáng vẫn còn khá vắng người. Xe ô tô hay xe máy chạy trên đường có thể đếm được từng cái. Còn cửa hàng café hay hàng ăn thì cũng chỉ lác đác một vài tiệm đang sửa soạn bày đồ hàng ra bán. Trên đường đi, thỉnh thoảng chúng tôi lại được mấy bác xe ôm chạy qua mời gọi lên xe để họ chở. Nhưng có điều khá đặc biệt mà chỉ Đà Lạt tôi mới gặp, xe ôm ở đây người ta gọi là xe thồ, mời ai đi xe là người ta nói: “Đi xe thồ không em ơi”. Lúc đầu mọi người còn ngơ ngác nhìn nhau vì “xe thồ” ở ngoài quê tôi là một loại xe gần như xe đạp, có khung cứng ở giữa được thiết kế thêm một vài phụ kiện từ tre, gỗ để chở lúa, chở gạo hay gia súc, gia cầm chứ không ai dùng xe honda để “thồ người” cả. Nhưng sau thấy bác xe ôm nào cũng mời chào bằng từ đó nên không ai còn ngơ ngác nữa. Còn một điều cũng rất đặc biệt về xe ôm ở trên này mà chúng tôi rất ấn tượng. Nếu không biết đường, bạn cứ lại hỏi xe ôm. Ngay khi nhác thấy bạn có ý trờ tới để hỏi đường, các bác ấy đã chủ động lại gần rồi thay vì vùng vằng, nặng nhẹ trong cách trả lời như một số bác xe ôm ở nơi khác thì bạn sẽ nhận được nụ cười niềm nở, cách chỉ dẫn chi tiết và tận tình đến cảm động.

Thiết nghĩ nếu không có những bác xe thồ ở đây khéo khi chúng tôi đã bị lạc đâu mất rồi. Tuy là một thành phố bé nhỏ nhưng đường đi khá khó và lòng vòng, đặc biệt là những con dốc. Phương tiện mà chúng tôi chọn để đi trong thành phố Đà Lạt là một chiếc xe gắn máy, loại xe ga, để ý thì ít người dân ở đây đi xe ga như chúng tôi lắm. Về sau mới hiểu ra rằng đường lên dốc đi xe số đỡ tốn xăng và khỏe nữa.

Một con dốc ở Đà Lạt
Một con dốc ở Đà Lạt

Đà Lạt còn nổi tiếng với rượu vang – bạn có biết?

Chính vì Đà Lạt dốc nên chúng tôi đã không có dịp nhìn thấy được đèn đỏ, đèn xanh. Thật đặc biệt. Có lẽ Đà Lạt là thành phố duy nhất của Việt Nam và cả thế giới không có đèn đỏ, đèn xanh (điều này chưa biết có đúng hay không, vì tôi cũng chưa có điều kiện đi hoặc tìm hiểu hết). Mà không phải quy mô thành phố, hiện nay nhiều thị xã, thị trấn, thị tứ… cũng có đèn đỏ, đèn xanh hướng dẫn giao thông.

Đà Lạt thì không. Có lẽ dân số Đà Lạt ít, xe cộ lưu thông không nhiều nên không cần đến. Một lý do nữa là đường Đà Lạt thiết kế loằn ngoằn chứ không dạng bàn cờ, nên lắp đặt đèn xanh đèn đỏ cũng không dễ, không khéo lại khiến việc lưu thông lộn xộn hơn. Điều này hoàn toàn theo ý chủ quan của tôi chứ chưa có cơ sở thực tiễn.

Dốc trần Phú là một đoạn đường trải dài với hai bên là hoa ban trắng. Đoạn này không dốc lắm nhưng là một con đường dài tăm tắp kề hai bên là hàng hoa ban trắng muốt. Tháng nào có hoa tháng đó rất đặc trưng, chúng tôi đến là những ngày tháng 3 dương lịch.

Đà Lạt không chỉ nổi tiếng bởi những vườn hoa rực rỡ sắc màu, hay những đồi thông và Thung lũng tình yêu lãng mạn. Mà Đà Lạt còn nổi tiếng bởi những con đường đặc biệt và rực rỡ sắc hoa. Du lịch Đà Lạt 2021 đi dạo khắp các nẻo đường Đà Lạt là một thú vui tao nhã.

Đi du ngoạn Đà Lạt bạn phải đi bằng xe máy mới cảm nhận hết cái thú vị nơi đây. Từng đoạn đường dốc lướt qua, từng mảng sương mù vờn quanh nơi chân mới cho bạn cái cảm giác mình thật sự đang đứng trên mảnh đất có 4 mùa trong một ngày.